V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Khép trần tâm

- Thích Tánh Tuệ



Chiều lên núi ngắm mây trời bát ngát
Bóng thiên thu thoáng hiện giữa muôn trùng
Lòng đạo sĩ ngỡ như nghìn cánh hạc
Bay qua đời … tan loãng giữa không trung

Chiều lên núi áo sương mù vai phủ
Đốt trầm hương ta nhớ đến Người xưa
Gót chân hoang của kiếp đời lam lũ
Đã chìm sâu ... khi tâm tưởng sang mùa

Chiều lên núi nằm im trên mõm đá
Nghe chim ngàn réo gọi vết tiền thân
Văng vẳng tiếng lâm tuyền trong gió lại
Ta là ai, lạc lối giữa dương trần ?

Ngày lên núi ta nguôi dòng hệ lụy
Nỗi buồn xưa thành hương nhụy Vô Ưu
Bên quán trọ một ngày nao cuồng sĩ
Gửi vui buồn về mặc áo Chân Như

Quy hướng núi làm thú hoang tĩnh mịch
Cọng lau gầy nghiêng dáng nhỏ mông lung
Dăm úa lá rơi về miền cô tịch
Khép trần tâm, ta đối diện vô cùng ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét