- Thích Tánh Tuệ
Cuộn xa vời ... không giữ một làn hương
Thôi trói buộc, ai làm mình đau khổ
Chẳng tơ vương, thì cách trở ai buồn
Xin nguyện sống như con đường lặng lẽ
Khi chân đời dẫm nát cõi lòng ta
Vẫn độ lượng, bao dung như Tình Mẹ
Trong âm thầm hy hiến, chẳng kiêu sa
Xin nguyện sống như dòng sông trôi chảy
Nỗi niềm riêng không nói được ai cùng
Bao phiền muộn, lo âu và sợ hãi ...
Thả theo dòng ... xuôi hết thảy lao lung
Đêm trầm mặc soi bóng mình trên vách
Nghe thị phi gõ cửa mặc nhiên chào
Lòng tự nhủ chẳng “quên mình theo khách”
Chỗ nào vui, nơi đó có niềm đau
Xin nguyện sống một cuộc đời an tịnh
Giữa muôn ngàn mời gọi của trần gian
Và làm bạn với khiêm hòa, nhẫn nhịn
Biết thở cười ... dù lúc dạ xốn xang ...
Xin nhóm lửa thắp ngời đêm tăm tối
Mời tình thương, trí tuệ ngự lòng ta
Đường Bát Chánh, Bụt ngàn xưa mở lối
Nguyện bước theo một quyết trở về nhà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét