V
ô

Ư
u




Loài hoa che chở nhân tâm
Đón chào Đức Phật, mẹ cầm nhánh hoa
Oai nghiêm voi trắng sáu ngà
Giấc mơ tạ thế trãi hoa sen vàng

Vô Thường bước xuống nhân gian
Ưu Đàm hoa trổ hiện thân ái tình
Sứ điệp của vạn niềm tin
Tôn vinh nhan sắc huyền linh nữ thần

Đóa Vô Ưu trổ nhọc nhằn
Chờ tay thiếu nữ họa hoằn khai hoa
Cảm linh thanh khiết an hòa
Thiện nhân dưới cội Sala ... nguyện cầu !


Ta về

- Thích Tánh Tuệ



Ta về bỏ lại đằng sau
Chữ danh, chữ lợi, biển dâu chữ tình
Ta về sống với chính mình
Trút đi cái vỏ hư vinh một thời

Ta về vui với đất trời
Gom mây làm áo rong chơi cõi hồng
Ta về lắng đục khơi trong
Bon chen chi cũng lòng vòng được thua
Ta về vui với bốn mùa
Trăng sao làm bạn, chuông chùa kết thân
Ta về quên chuyện ngã nhân
Hư tình giả ý cõi trần đãi bôi

Ta về tìm một chỗ ngồi
Mặc đời xuôi ngược miếng mồi đỉnh chung
Đời kia có nói không cùng
Tới lui vui khổ ... lạ lùng chẳng qua
Ta về rũ bỏ kiêu xa
Quên nhà máy lạnh, hoan ca, tiệc tùng ...
Nhân gian cười bảo ta khùng
Làm duyên một nụ, “thôi đừng phân bua !”

Sáng nay nhẹ bước vào chùa
Ơ, cành Sen trắng cũng vừa mãn khai
Chợt ta bắt gặp hình hài
Ngày chưa rời bỏ Liên đài mộng du …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét