- Minh Đức Triều Tâm Ảnh
Loài hoa tiết hạnh dị thường
Đêm đêm giữ ngọc, gìn hương cho đời
Trinh nguyên lay động đất trời
Thơm câu kinh Phật, ngát lời ca dao
SEN TU THIỀN
Kết đài, lá lục vươn lên
Cọng xanh xuyên nước, tụ thiền đầu hoa
Thuyết kinh, nhất đóa nhất tòa
Thơm lừng hương pháp, ta bà hóa duyên
SEN BIẾN TẤU
Đáy bùn, mầm chuyển hóa sinh
Chắt chiu nhựa luyện, kết tinh ngọc ngà
Phong Lan cùng với Liên Hoa
Sắc hương biến tấu khúc ca hạ vàng
SEN CÁT TƯỜNG
Đình, chùa biểu tượng tinh anh
Phù điêu, bích họa khắc tranh cát tường
Đóa Liên hoa, tuệ đông phương
Sinh từ bùn đất, thiền hương dịu dàng
SEN GƯƠNG TRONG
Loài hoa công hạnh ngôn dung
Đúng mùa, đúng tiết thủy chung với đời
Nết cao sang, đức rạng ngời
Lấy bùn đất mực, viết lời gương trong
SEN BẢY ĐÓA
Hoa kia ngọc khiết băng trinh
Chẳng lây uế nhiễm bùn sình tanh tao
Kết đài điểm mắt trăng sao
Sen thơm bảy đóa thuở nào còn hương
SEN ĐỒNG QUÊ
Tuyệt vời hương sắc hoa Sen
Đục trong cứ vẫn, bùn phèn có sao
Đông quân đã có Mai Đào
Ai ngờ chúa hạ, sinh bào đồng quê
SEN THI NHÂN
Hồ ao Sen viết bài thơ
Trăng thanh thần khí, bùn nhơ cốt phàm
Hồn văn chương chẳng dính chàm
Chữ lời khiết nhã, sương ngàn đọng hương
SEN TINH ANH
Tinh anh, cao sáng vẹn mười
Giữa miền lửa hạ, nụ cười an nhiên
Hồ đêm, trăng nước ngủ quên
Nắng mai hương tỏa, tình thiền khiết trong
SEN HẠ THẮM
Sen từ hạ thắm bước ra
Nhụy vàng rắc nguyệt, áo hoa phớt hồng
Tình mênh mông, cảnh mênh mông
Rong xanh bèo tía, ướp bồng bềnh hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét