Y vân

(Thích Tánh Tuệ)

Ta về trên đỉnh non cao
Xé mây làm áo tăng bào ngao du
Ngoảnh trông nơi cõi bụi mù
Mà thương đời kiến ngục tù quẩn quanh

Chắp đôi tay, kết niệm lành
Gửi bên quán trọ một cành hoa sen
Trên hoa thắp một ngọn đèn
Cho nhân gian rạng một niềm Chân Như

Kiến ơi, thế mộng phù hư
Quay đầu nhìn lại thấy Như Lai cười
Xuôi dòng ... thì chạy mù khơi
Dẫu thương, ta cũng ngậm ngùi, biết sao



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét