Cõi trăm năm

- Thích Tánh Tuệ



Cái cõi trăm năm thảy bước về
Triệu người chưa một lắc đầu chê
Sống say mù mịt đời cơm áo
Chết bỏ vợ con, bỏ bạn bè

Đã biết chốn ni là quán trọ
Hơn, thua, hờn oán ... để mà chi
Thử ra ngồi xuống bên phần mộ
Hỏi họ mang theo được những gì

Chốn ấy trăm năm chẳng ngóng chờ
Bất ngờ ập đến tựa cơn mơ
Sống Thương và Hiểu từng giây phút
Ngay chốn mong manh đã thấy bờ ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét