Người về

- Thích Tánh Tuệ



Người về, khép lại biển dâu
Quẳng manh áo đã bạc màu phong sương
Tình tan dưới cội vô thường
Soi gương ... bỗng hiện một vầng trăng xưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét