Như nhiên

- Thích Tánh Tuệ



Chiều hôm núi hỏi dòng sông
Sao trôi đi mãi mà không thấy về
Sông bèn róc rách, tỉ tê
Nghìn thu nước đã nguyện thề cùng mây

Rồi mai, mưa xuống đất này
Ấy thì ta lại sum vầy, thế thôi !
Chớ buồn cho cuộc chia phôi
Ngày sau trùng ngộ môi cười đẹp hơn

Vô Thường ấp ủ Chân Thường
Cõi uyên thuở nọ chưa từng vắng nhau
Núi ơi ! Nắng đã phai màu
Dòng thời gian chảy qua cầu vạn niên

Trùng trùng trong cõi nhân duyên
Hẹn nhau dưới cội Chân Nguyên một ngày
Ơ kìa, nước đã thành mây
Mưa rơi trên lá ... chiều nay núi cười

Đến, đi, sinh, diệt … trò chơi
“Bừng con mắt mộng” thảnh thơi sống nhàn


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét